Giới thiệu
Số Chương: 77 Chương + 4 Chương Phiên Ngoại Chính Văn + 3 Phần Phiên Ngoại Đặc Biệt (26 Chương).
Editor: TieuHiTieuHi.
Thể Loại: Hiện Đại, Ngọt Sủng, Hào Môn, Xuyên Sách, Trùng Sinh, Ngược Nhẹ, 1vs1, HE.
Chu Chu hiện giờ đang đứng giữa hai người đàn ông, trong tay cô là con dao gọt hoa quả… Trong lòng cô bây giờ chính là suy nghĩ, tiếp tục theo nguyên tác, phải hoàn mỹ thoát khỏi tên tra nam kia, sau đó mới tìm cách xa rời vị đại gia này nữa…tiếp đó, trời cao mặc chim bay aaa….
Tình hình hơi khó hiểu nhỉ? Quay ngược lại một đoạn nhé!
Chu Chu trước khi ngủ quyết định xem một quyển truyện ngôn tình…Sau khi đọc xong câu chuyện đầy cẩu huyết này, Chu Chu cũng không thể ngờ được mình lại bi kịch đến vậy: cô xuyên thành nữ chính bi thảm kia…..
Nữ chính tại sao bi thảm ư? Tại vì cô bị nam chính bán cho đại gia, chỉ vì lợi ích, tên tra nam kia phụ bạc nữ chính. Thế mà nữ chính vẫn một lòng một dạ với tên ngựa đực đó, lén lút qua lại, sau đó vị đại gia kia phát hiện. Tất nhiên chẳng người đàn ông nào nhịn được khi bị mang cái mũ xanh mượt thế kia, vì vậy hắn tức giận giết chết nữ chính.
Cẩu huyết tiếp theo chính là tên tra nam kia cuối cùng nhận ra mình rất yêu nữ chính, vì vậy trả thù, sau đó cả đời đau khổ tồn tại…
……
Trở lại hiện tại, Chu Chu xuyên thành nữ chính trong văn bản, tình tiết đối mặt chính là nam chính dẫn cô đến gặp đại gia.
Lúc này nữ chính trong văn bản thương tâm muốn chết, trinh liệt(*) giật lấy con dao gọt trái cây trên bàn. Hành động này của cô làm chấn động tâm nam chính cũng khơi dậy hứng thú của đại gia. Bây giờ biểu hiện ổn nhất của cô chính là tuân theo nguyên văn, nhưng…
Chu Chu sợ đau.
Thế là ngoan ngoãn để xuống.
*
Vì sống lâu trăm tuổi, Chu Chu quyết định cắt đứt quan hệ với nam chính, đợi đến thời điểm thích hợp lại thoát khỏi đại gia. Ai ngờ đợi rồi đợi, cuối cùng lại đợi đến tin tức đại gia sắp cưới cô.
Chu Chu:… Giả tiểu bạch hoa quá hay. Đại gia yêu tôi rồi, làm sao đây?
Đại gia: Em suy nghĩ nhiều rồi, kỹ thuật diễn xuất của em cũng không hay lắm.
(*) Trinh liệt: Giữ gìn tiết tháo (trong xã hội phong kiến chỉ người phụ nữ giữ gìn trinh tiết, thà chết chứ không chịu nhục).