Giới thiệu
Thái tử Liễu Uyên phong thái uy nghiêm, địa vị tôn quý, các nữ tử quý tộc dù có xuất sắc đến đâu cũng chỉ có thể ngắm nhìn từ xa, yên lặng chờ đợi một ngày nào đó hắn bất chợt liếc mắt nhìn qua, huống hồ Khương Anh, một nữ tử mồ côi trong gia đình võ tướng lụn bại, chỉ cần được đứng trong góc nhìn thoáng qua đã là điều may mắn.
Khương Anh không cam lòng, mê muội tới độ nhập ma, cuối cùng được gả vào Đông Cung đúng như ý nguyện. Liễu Uyên đối xử khách sáo tôn trọng nàng, tuân thủ lời hứa “Trong mọi việc, nếu nàng tiến một bước, Cô sẽ tiến mười bước, nàng lùi một bước, Cô sẽ lùi mười bước. Cô sẽ không ép buộc nàng.”
Quả nhiên, Liễu Uyên thật sự tuân thủ nguyên tắc “Không ép buộc” trong mọi chuyện, Khương Anh cho rằng không ép buộc đồng nghĩa với việc không ham muốn hay đòi hỏi, trong lòng Liễu Uyên không có nàng, vì thế ngay khi nàng đề nghị ly hôn hắn lập tức đồng ý, cho dù biết nàng đã mang thai.
Sau khi ly hôn, Khương Anh rời kinh thành sáu năm, ngày đưa con trở lại kinh thành trái tim nàng đã không còn gợn sóng, chỉ muốn sống những ngày tháng yên bình. Nhưng kỳ lạ thay, toàn bộ các quan viên đại thần quý tộc đều lũ lượt kéo đến chỗ nàng, như thể họ thiếu nàng một món nợ khổng lồ, ngay cả Liễu Uyên đã đăng cơ làm Hoàng Đế cũng ngày ngày quấn lấy nàng…
Quá phiền não vì bị quấy rầy, Khương Anh đành phải dùng tới nguyên tắc “Không ép buộc” để kiềm chế Liễu Uyên, tưởng rằng nó không mấy hiệu quả, thế nhưng Liễu Uyên vẫn như lúc ban đầu “Trẫm sẽ tuân thủ nghiêm ngặt lời hứa năm đó, không ép buộc nàng.”
Khương Anh vốn tưởng Liễu Uyên là thất bại lớn nhất nàng từng gặp phải, lại không biết rằng mình đã thắng từ rất lâu rồi. Chiến lợi phẩm không chỉ là ngôi vị Hoàng hậu trong tầm tay, mà còn là trái tim của bậc đế vương từng nếm đủ cay đắng trong mối tình thầm kín.
Tình yêu ẩn nhẫn của Hoàng đế và vị mỹ nhân ngốc nghếch, hai bên yêu thầm nhau, gương vỡ lại lành, 1V1, HE.
Nhắc nhở: Nam nữ chính trong truyện yêu thầm nhau nhiều năm, nguyên nhân ly hôn là do nhiều sự trùng hợp dẫn tới hiểu lầm, không có kẻ thứ ba hay Bạch Nguyệt Quang (*), không phải chính kịch, văn phong nhẹ nhàng.
(*): Bạch Nguyệt Quang là ánh trăng sáng, chỉ người mà mình ái mộ, nhưng chẳng thể ở bên nhau.