Giới thiệu
Thể loại: Linh dị thần quái, yêu sâu sắc, gương vỡ lại lành, song phương thầm mến.
Editor: Ellipsis (wp blogbacham)
Tình trạng: Hoàn (88 chương + phiên ngoại)
————-
Văn án
Gần đây giới trừ yêu và yêu giới có một lời đồn hết sức rầm rộ: Úc Hòe và Từ Dĩ Niên gặp lại nhau rồi.
Năm năm trước nhà họ Úc gặp phải biến cố, Úc Hòe bị ép trốn vào Mai Cốt Tràng yêu tộc không một ai dám đặt chân bước đến, tất cả mọi người đều cho rằng anh sẽ chết trong đó, nhưng anh chỉ dùng vẻn vẹn hai năm để ra khỏi núi thây biển máu, không chỉ thực lực tăng mạnh, làm việc cũng không kiêng nể gì: Úc Hòe tàn sát tất cả những tộc yêu quái kết thù với anh, ngay cả tro cốt cũng không để lại.
Tác phong phách lối như thế dẫn tới hai giới nghị luận, nhưng lúc vị sát thần này còn là học sinh, thế mà từng có một đoạn tình yêu vườn trường cũng xem như là trong sáng lắm.
Trước đây ai ai cũng biết Úc Hòe và Từ Dĩ Niên là người yêu, thậm chí hai phía còn đính hôn cả rồi. Vậy mà sau khi nhà họ Úc gặp chuyện không may, Từ Dĩ Niên chẳng buồn ngó ngàng đá thẳng Úc Hòe, hôn khế đã kết bảo hủy là hủy, có thể nói là điển hình của trở mặt vô tình.
Năm năm sau hai người gặp lại, cộng đồng liên kết mọc lên bao nhiêu là nhà cao tầng. Phân tích đi phân tích lại, mọi người ai cũng cảm thấy dựa theo tác phong trước sau như một của Úc Hòe, Từ Dĩ Niên rơi vào tay người này chắc chắn ít nhất cũng bị lột mất một lớp da.
Mãi cho đến một ngày nọ, một bài viết lẳng lặng bay thẳng lên trang đầu cộng đồng liên kết: “Tui không nhìn nhầm chứ? Cái người Úc Hòe ôm kia là Từ Dĩ Niên đó hả?!”
–
Từ Dĩ Niên cứ mãi mắc một thói xấu nhỏ. Thân là trừ yêu sư chuyên dùng lôi điện, hễ xúc động là dị năng của cậu lại tràn ra, tục xưng rò điện.
Năm năm sau gương vỡ lại lành, Úc Hòe cố gắng uốn nắn cho cậu sửa đi thói xấu này, nhưng mà cứ thất bại mãi thôi, cuối cùng chỉ có thể cười cậu: “Chỉ hôn có một cái em đã giật điện anh. Em là loài nhím đấy à?”
Bên tai Từ Dĩ Niên nóng lên, quyết định bất chấp: “Không thì anh….Hôn hai cái thử xem?”
–
Hy vọng anh bình an, không ngã bệnh, không bao giờ gặp phải bất hạnh nữa, cho dù gặp muộn phiền cũng có thể xem thành việc nhỏ mà quên đi trong giây kế tiếp. Anh hãy cứ lấp lánh tựa ánh sao như quá khứ, xa xôi chẳng thể chạm vào như trăng trên cao. Tiến thẳng đến phía trước, thực hiện tất cả ước mong anh chưa thể làm được, như chưa từng ngã xuống hồng trần hỗn loạn này.
Hi vọng anh mãi mãi tự do, đừng cảm thấy cô đơn.
Bản dịch không mang bất cứ mục đích thương mại nào, chưa có sự cho phép của tác giả.
….
Bá vương hoa: Đẹp nhưng mà ngang ngược, thô bạo.
Nhà cao tầng: là một bài post, bài viết được rất nhiều lượt trả lời bên dưới, dài đến nỗi được ví như nhà cao tầng.
Chàng nhập: Va vào, chạm tới,…
Bach Trú: Ban ngày, nhưng trong truyện này Bạch Trú đóng vai trò là một tên riêng