Giới thiệu
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Huyền huyễn , H văn , Ngọt sủng , Xuyên thư , Cung đình hầu tước , Cận thủy lâu đài , Duyên trời tác hợp , 1v1
Đề cử bởi: Meo Meo
VĂN ÁN
Cố Minh Châu xuyên sách, xuyên vào một quyển tiểu thuyết Mary Sue. Nàng không phải nữ chính cũng chẳng là nữ phụ, xuyên suốt toàn bộ quyển tiểu thuyết đến cái tên cũng không có.Cố Minh Châu thực vừa lòng, nàng thành thành thật thật giữ khuôn phép nói không chừng còn có thể sống lâu mấy năm! Nhưng trong một lần tham gia tiệc thân cận làm nàng gặp gỡ nam phụ An vương Hàn Mẫn, vai ác trong tiểu thuyết, nàng nhìn gương mặt kia của hắn, trong lòng nháy mắt chỉ còn lại một ý niệm ——Tiểu ca ca, nàng có thể!
**********Hàn Mẫn là vai ác đẹp, mạnh, thảm điển hình.Hắn mang danh hoàng tử, nhưng chưa bao giờ được sủng ái, mẫu thân chỉ là một người vũ nữ thấp hèn, hơn nữa đã sớm mất, dưỡng mẫu là kẻ điên, có sở thích ngược đãi những người yếu thế hơn mình, khi hắn đến tuổi trưởng thành, nhờ kết thân với Thái Tử mà cuộc sống tốt hơn đôi chút.Nhưng những ngày tháng xuân phong đắc ý như vậy lại không được dài, Hàn Mẫn vì cứu Thái Tử và Trắc phi của hắn mà hai chân gần như bỏ, từ đây trở thành một phế nhân. Cả đời Hàn Mẫn chưa bao giờ có được cái gì, ngược lại mất đi còn càng nhiều.Chuẩn bị hắc hóa Hàn Mẫn nghĩ, nếu hắn không thể sống tốt vậy người khác cũng đừng hòng được sống tốt!Nhưng chính vào lúc này, hắn bỗng nhiên phát hiện mình cũng không phải hai bàn tay trắng, ít nhất hắn còn có nhan sắc, chỉ bằng thứ này lại vẫn có thể hấp dẫn tới một viên minh châu lộng lẫy bắt mắt!
- Tiểu kịch trường một:Cố Minh Châu cảm thấy sự tình đi hướng càng ngày càng không đúng rồi, phu quân của nàng giống như cũng không yêu nữ chính, cũng không có vì nữ chính thủ thân như ngọc, có phải hay không ngày sau hắn sẽ tam thê tứ thiếp……
Không đợi Cố Minh Châu miên man suy nghĩ thêm, Hàn Mẫn đã đi lại đây, một gương mặt tuấn tú chiếm cứ hết thảy tầm mắt của nàng, hắn câu môi cười khẽ: “Bảo bối Minh Châu, sắc trời đã tối, chúng ta nên đi nghỉ tạm.”
Cố Minh Châu bị mê đến thất điên bát đảo, chẳng kịp nghe hắn nói rõ gì đó đã liền gật đầu đáp ứng.Hàn Mẫn liền biết như vậy sẽ đem nàng mê hoặc, trong lòng hết sức đắc ý lại khó tránh khỏi có chút sợ hãi, chính mình nhưng lại nên kêu ngự y đem vài thứ tốt đến, để tránh một ngày kia nhan sắc suy tàn mà tình ý phai nhạt.Cố Minh Châu hoàn toàn không biết gì cả: Ai, phu quân của nàng thật là càng nhìn càng đẹp mắt, nàng có nhìn cả đời cũng được!
- Tiểu kịch trường nhị: Hàn Mẫn ngồi trên long ỷ, trịch thượng nhìn xuống Thám Hoa lang quỳ sát ở chính giữa đại điện, xem đến mỹ nam tử tướng mạo như hoa mà thần sắc run rẩy, không biết đã làm sai chỗ nào.Hàn Mẫn: “Chậc.”
Hôm sau, có lệnh Thám Hoa lang sung quân biên ải, trải qua mười mấy năm trời rốt cuộc được triệu hồi kinh thành.Hàn Mẫn ngồi trên long ỷ phảng phất không có một chút biến hóa, vừa lòng mà nhìn Thám Hoa lang đã thay đổi rất nhiều so với năm xưa, thái độ hòa ái đến mức làm người khóc lóc thảm thiết chỉ thiên thề phải vì Đại thịnh vì Hàn Mẫn cúc cung tận tụy đến chết mới thôi.Hàn Mẫn nhìn người rời đi, từ dưới ghế dựa lấy ra một mặt gương nhỏ, lẩm bẩm nói:“Thật tốt, đệ nhất mỹ nam trong thiên hạ vẫn là trẫm.”
CP: Vai ác đẹp mạnh thảm điển hình X Viên minh châu nhan khống giỏi trêu chọc.Lưu ý trước khi đọc:1. Hết thảy vì cốt truyện phục vụ, bao gồm thịt. Chân nam chủ là thật sự phế đi, nhưng sau này sẽ chữa khỏi.2. 1V1, song khiết cả về thể xác lẫn tinh thần.3. Có điểm đã quên nói, sẽ hắc nguyên nữ chủ.