Giới thiệu
Tên gốc: Chửng cứu thiết phiến Đại Ma Vương (拯救切片大魔王)
Dịch: Hương Trà Thơm Ngát
Thể loại: Xuyên không, tiên hiệp tu chân, hài
Độ dài: 123 chương + ngoại truyện
Văn án
Lý Do Hỉ xuyên không, xuyên tới thế giới tiên hiệp, lại còn bị một ma tôn xâm nhập thân thể.
Chính vì vậy, dưới sự cưỡng ép, uy hiếp của tên Đại Ma Vương độc ác kia, nàng đành phải (vui vẻ) đi tìm lại chân thân bị thất lạc của hắn đã bị chặt thành bảy khối.
Sau đó, tay trái nàng dắt hổ, tay phải cầm kiếm, trong thân thể trú ngụ Đại Ma Vương, trên lưng là hành trang đủ các loại xoong nồi chén đũa, bước chân lên con đường thám hiểm thế giới tiên hiệp của mình.
Vốn tưởng Đại Ma Vương là một tên hung ác, không dễ trêu chọc, hóa ra hắn lại là một đóa kiều hoa, yếu đuối, nhu nhược, cần được người ta thương tiếc.
Đại Ma Vương đói, cần ăn cơm cơm. Đại Ma Vương lạnh, cần đắp chăn chăn.
Đại Ma Vương không vui, cần dỗ dỗ. Đại Ma Vương đau bụng, cần xoa xoa……….
Thế giới bên ngoài rất đặc sắc, thế giới bên ngoài rất khó xử. Lý Do Hỉ phải nuôi Não Bổ (lão hổ), phải dưỡng kiếm linh, phải giặt quần áo, nấu cơm, lại còn phải kiếm tiền xây cung điện cho Đại Ma Vương.
(Não bổ – lão hổ: bản gốc là “não phủ”, nhưng do tiếng Việt không vần như phát âm tiếng Trung, nên mình tự sửa. Xuất phát từ ngôn ngữ mạng.)
Lý Do Hỉ: Ta rất mệt, ta chính là một bà giúp việc.
Vào một ngày nào đó, Đại Ma Vương dùng chung thân thể với Lý Do Hỉ, đột nhiên rất khác thường mà để lại di ngôn
Đại Ma Vương nhắm mắt, thở dài: “Từ đêm qua, không hiểu vì duyên cớ gì, bụng dưới của bản tọa bắt đầu đau âm ỉ, liên tục không dứt. Cho đến hiện tại, vẫn không đỡ một tí tẹo nào, sợ rằng ngày tháng không còn nhiều nữa rồi.”
Lý Do Hỉ lúng túng lắc đầu, “À, bà dì cả của ta tới rồi.”
Đại Ma Vương nhíu mày: “Bà dì cả của ngươi là người nơi nào, lại thần thông tới bậc này?”
Lý Do Hỉ: Ta……….
Ver. Rap:
Rap quả thật quá xoắn não. Đoạn một toàn vần “i”, mình không biết chém thế nào nên đành mượn cách hát quan họ, thêm “i”. Câu cuối cùng mình đổi thành vần “a”, chưa tìm được cách để vần “u” giống bản gốc. Mấy câu không vần thì mình chuyển thuần Việt hết luôn. Các bạn có cao kiến gì thì xin chỉ giáo.
Ngát nhặt được truyện này trong mục “bạo cười”. Google “Đại Ma Vương, Hà Tiên Cô” chưa thấy gì, nên lôi về đây tự xử. Mời các bạn cùng đọc.
Có một nữ xuyên không, tên gọi Lý Do Hỉ.
Rơi xuống vách núi, đại nạn không chết, tưởng mình là Trương Vô Kỵ,
Từ đó về sau, ngày tháng bình yên, biến long trời lở đất i,
Một kiếm linh tham ăn, một con meo mi vô thường nộ hỉ,
Còn một Ma Vương vờ cool, vờ bá đạo, trú nhờ thân thể nàng i.
Chàng nói hợp được bảy khúc (chân thân) có thể vĩnh viễn ở bên nhau i,
Ta thề với trời không phải vì háo sắc mới thèm để ý.
Ta không sợ bất cứ yêu ma quỷ quái gì,
Dù chàng nghèo chỉ còn cái khố, ta cũng không bỏ đi,
Qua thôn này, ta đợi chàng ở thôn sau i.
Rời núi, lên đường.
Cho dù bản lĩnh ta không cao, nhưng ta giỏi làm loạn cào cào.
Hắn dụ dỗ nữ có trượng phu? Hắn muốn đổi thân thể trú ngụ?
Ả đã gả qua chín đời chồng? Ả muốn chân ái mãi không vong?
Binh đến, tướng chắn, nước lên, đất ngăn.
Nếu thật, không được, thì ta, bỏ chạy.
Hỏi thế gian tình là gì á, vỏ quýt dày có móng tay nhọn ý mà.
Oh yeah~!
Vai chính: Lý Do Hỉ, Kê Vô Trần
Giới thiệu bằng một câu: Ta đi nhặt rác nuôi ngươi á!
Đại ý: Chăm chỉ học tập, ngày ngày tiến lên.
– ————-
Tác giả chơi chữ:
• Tên tác giả: Hà Tiên Cô – chữ “Cô” ở đây là từ tượng thanh, tiếng Trung phát âm là “gu”, như kiểu tiếng chim bồ câu kêu, không phải là “Cô” trong “Cô nương”. Ảnh profile tác giả như đính kèm.
• Lý Do Hỉ – lí do vui vẻ
• Kê Vô Trần – gà không lông
Mình dịch đến đâu đọc đến đấy nên không biết sao lại ma tôn với ma vương nữa. Tạm để Đại Ma Vương như là tên mà bạn Hỉ gọi. Sẽ sửa lại sau nếu không đúng.