Giới thiệu
Giới thiệu
Thiếu nữ mới tuổi đôi mươi, lại tuổi xuân chết sớm.
Từ nhỏ, gia đình cô đã tan vỡ, cha mẹ ly hôn, từng người có cuộc sống riêng, cô là người thừa, chưa từng nhận được sự quan tâm của họ, chỉ có tiền chu cấp hằng tháng mà thôi.
Cô khép mình lại với mọi người, sống trầm mặc, bạn bè không thích cô, xa lánh, trêu chọc cô, cuối cùng bệnh trầm cảm của cô càng trầm trọng.
Sau đó, cô đành nghỉ học, ở nhà thành trạch nữ, đọc tiểu thuyết, chơi trò chơi, sau đó bị điện giật mà chết.
Cuộc đời của cô gói gọn trong từng đó thứ, và cô xuyên không, xuyên vào một cô bé loli hoàn cảnh chẳng khác gì cô.
Khổ nỗi, bé con này là nhân vật trong tiểu thuyết mạt thế cô vừa độc dở, mà có vẻ như chỉ là vai người qua đường không đáng kể, chắc chỉ được nhắc tới trong vài dòng là cùng…
Từ thiếu nữ hai mươi trở thành loli tám tuổi. Thôi không sao, còn sống là còn may.
Nhưng sao lại là xuyên thư? Mà lại là mạt thế????
Mạt thế cũng được đi, vậy…tang thi đâu?
Nói tốt tang thi của bà đâu hả vì sao lại phải là Alien, vì sao lại tới một đống quái vật ngoài hành tinh thế kia a, hỗn đản!!!
Rốt cuộc có cho bổn cung sống hay không,một con loli thì đối mặt với Alien thì có thể sống sao?
Ân,được rồi, vẫn là có thể sống vì bổn cung có bàn tay vàng của người xuyên không đâu.
Đoạn ngắn 1:
Ba con Alien cấp 1, thân hình to lớn bao vây lấy mỗ loli cùng chúng thường dân.
“Hừ hừ, tới đi, Yamamoto gia gia, dùng trảm hồn đao của ngài đốt chết lũ sinh vật hạ đẳng kia đi!” Mỗ loli phất tay gọi ra tinh linh, hất cầm đầy ngạo kiều.
Chúng thường dân: “….” Tiểu ma vương lại mắc bệnh trung nhị.
Yamamoto Genryusai Shigekuni:”….”
Đoạn ngắn 2:
“Rống rống!!!”
Một con quái vật cao 10m dị hình thú gào rống trước mặt mỗ loli.
“Hừ hừ, dám rống bổn cung, chán sống!” Mỗ loli phất tay triệu hồi tinh linh.
“Tiến lên đi Uchiha Madara thúc thúc, đem Susanoo hiếp chết tiện dân kia cho bổn cung.”
Chúng người sống sót: “….” Tiểu ma vương lại bắt đầu phát tác bệnh trung nhị.
Uchiha Madara:”….”
Đoạn ngắn 3:
Quái vật dị hình khổng lồ tấn công căn cứ sống sót.
Mỗ loli hừ hừ, đứng trên tường vây, phất tay triệu hồi tinh linh.
“Tiến lên đi Sesshoumaru ca ca. Đem lũ điêu dân kia cắn chết cho bổn cung.”
Sesshoumaru: “…….”
Chúng người sống sót cắn hạt dưa vây xem: “Ân, tiểu ma vương, ngươi lần này lại thả chó cắn dị hình mà không phải hồ ly màu cam tên Kurama.”
Mỗ nam hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm mỗ loli.
Ân, vợ hắn quả thật là rất soái rất manh đâu. Thật muốn ôm lấy mà xoa xoa, ân, ôm ngủ càng thích.
Chúng thủ hạ: “….” Thượng tướng, ngài làm ơn giữ hình tượng, nước miếng sắp chảy ra rồi kìa!!!