Giới thiệu
Thể loại: Lưu manh công X ôn nhu thụ, ngọt, hiện đại, vườn trường, thầm mến.
Editor: Hướng Nhật Quỳ
CP chính: Hoắc Hành Chu X Lạc Hành
CP: flag cuồng ma công X thẹn thùng nhuyễn manh thụ
Cứ ngỡ chỉ là yêu thầm, không biết nên mở lời thế nào, chỉ có thể thầm lặng chôn giấu tâm tình này, cẩn thận dõi theo đối phương.
Mười năm yêu thầm, Lạc Hành muốn tiến gần hơn, được gần gũi hơn với Hoắc Hành Chu, vì vậy tìm mọi cách để trở thành bạn học.
Thế nhưng mỗi lần gặp mặt, cậu lại không thể bình tĩnh nói chuyện với người ấy, chỉ có thể dùng kiêu ngạo giấu đi suy nghĩ thật của mình.
Một ngày nọ, Hoắc Hành Chu chặn cậu ở cửa thang gác, không nói lời nào mà hôn lên, kìm nén bực tức hỏi cậu: “Cố ý hả! Có phải muốn tớ cho cậu cái mạng mới có thể khiến cái miệng này của cậu thành thật không?”
Lạc Hành sững sờ nhìn hắn.
Hoắc Hành Chu thở phào, khẽ liếm lên khóe miệng cậu: “Hay là… Hôn một cái cậu sẽ ngoan?”
Đánh giá tác phẩm
Lạc Hành bởi vì thời thiếu niên ngọt ngào đấy mà 10 năm sau đó vẫn nhớ tới Hoắc Hành Chu, sau này vì có chương trình trao đổi học sinh giữa hai trường mà được chuyển sang Nhị Trung học, trở thành bạn học của cậu. Bởi vì gần như mất liên lạc, mà Hoắc Hành Chu tưởng nhầm cậu không còn chú ý đến mình nữa. Mãi sau này, hắn mới phát hiện ra Lạc Hành không muốn người khác nhắc tới quá khứ và mất liên lạc thật sự nên bỗng cảm thấy đau lòng, đứng đằng sau mà âm thầm chăm sóc cậu, dùng hết khả năng bù đắp lại sự thiếu thốn tình cảm khi cậu còn nhỏ. Câu chuyện được viết dưới ngòi bút thuần thục, kể lại một thời thanh xuân tươi đẹp được bắt đầu từ khu vườn nơi trường học, mới đầu là sự thầm mến rồi đến lúc yêu đương thật sự. Ngoại trừ việc ban đầu thụ còn chưa biết rõ tình cảm của mình thì phần còn lại của câu chuyện đều là yêu thương, ngọt cực! Mặc dù thụ có tuổi thơ bất hạnh nên nội tâm cứng rắn, kiên cường nhưng lại có chút mềm yếu. Công thì có vẻ cao ngạo, thích nói lời trào phúng, nhưng lại là người dịu dàng, nâng niu, cưng chiều thụ từng chút một. Dưới ngòi bút tinh tế của mình, tác giả đã giúp đọc giả thấy rõ được nội tâm của thụ và công không hề như vẻ ngoài của mình.