Giới thiệu
Coverter: ngocquynh520
Editor: Bướm Giang Hồ
Thiên cổ cười một tiếng, cười sát thiên cổ, tuyệt nhiên ngạo tình, Cuồng Ca ngạo vũ!
Chịu nhục, phá kén Trùng sinh, mười năm quỷ quật, tu ma thành thần!
…
“Một ngày nếu thực sự ta biến thành ma thì cá ngươi vẫn còn yêu ta sao?” Độc Cô Tiểu Tuyết gương mặt hồng hào, mái tóc bạc phơ, như ma mà không phải ma, cười ngạo thị chúng sinh.
…
Nàng đã từng là cô gái dùng hết sự đơn thuần để yêu một người cả đời.
Nhưng hiện tại có lẽ trong lòng nàng chỉ còn tồn tại một chữ hận. Nàng đứng phía xa trông như một nữ thần tuyệt sắc quyến rũ nhìn nơi trần thế không thuộc về bản thân.
…
“Ngày hôm nay ta chỉ nói rằng, tất cả các ngươi không thể còn sống mà rời đi…”
…
Nàng nở nụ cười khuynh thành khiến chúng sinh điên đảo
Ma Thần, Yêu Vương, Qủy Tôn, Linh Đế, Kiếm Thánh, họ đều là những người đứng trên đỉnh cao nhưng lại nguyện ý yêu một người.
Trích đoạn:
“Tiếu nhi, cùng ta về nhà thôi.” Trải qua bao gian khổ, hắn Âu Dương Tử vẫn luôn chỉ muốn có một mình nàng.
“Rất nhiều năm trước, nhà của ta đã bị ngươi tự tay làm hỏng, ta còn trở về cái nhà nào!”
. . .
“Nương tử, ta đã là người của ngươi rồi, ngươi cũng không thể bội tình bạc nghĩa!” Yêu Tôn, phong tình vạn chủng.
“Cút ngay!”
. . .
“Ma, chỉ có ngươi xứng đứng ở bên cạnh ta.” Quỷ Tôn bạo ngược, nhưng cũng có thể thấy được một tia dịu dàng.
“Nhưng là, giờ này ngày này, ngươi đã không xứng với đứng ở bên cạnh ta!”
. . .
“Tiểu thư, Tàn Tình làm mọi thứ, cũng vì tiểu thư.” Tĩnh mịch trong mắt khó nén tự ti, yêu say đắm, cho dù thân là Ma Tôn, cũng vẫn như cũ không xứng với đứng ở bên cạnh nàng.
“Ai, hỏi thế gian tình là vật gì, Tàn Tình, cái người này làm vậy có đáng giá không?”
. . .
Lời tác giả: Đây là Thủy Thảo nghĩ thật lâu một bài viết văn, cổ võ tiên hiệp, nữ cường lộ tuyến, chỉ là nhiều một chút quanh co, nhiều một chút chuyện xưa, hi vọng nhìn văn bằng hữu có thể thích.