Giới thiệu
Tên truyện: Người yêu cũ bị tôi bội bạc giàu to rồi (2019)
Tác giả: Điêu Bảo Bảo/ Điêu Bảo rghh
Số chương: 60 chương (58 chương + 2PN)
Nội dung: Đô thị tình duyên, Gương vỡ lại lành, Cảm hứng sống, Trưởng thành
Từ khóa khác: Thương nhau lắm cắn nhau đau, nghịch tập, tham phú phụ bần, vườn trường
POV: Chủ công
Một câu giới thiệu vắn tắt: Gặp lại người cũ không có gì đáng sợ, đứa nào nghèo hơn đứa đó nhục.
VĂN ÁN
Người ta vẫn thường nói hồng nhan bạc tỉ, đẹp trai sẽ gặp được nhiều may mắn. Nhưng Giang Nhứ luôn cảm thấy mình cực kỳ xui xẻo, đã nghèo thì chớ, mắt còn mù.
Thời cấp 3, có X ngốc nghếch nọ theo đuổi hắn suốt hai năm, thành công bẻ Giang Nhứ từ thẳng đơ thành cong quèo.
X ngốc nghếch cái gì cũng tốt. Bề ngoài điển trai, thành tích ưu tú, bị đánh cũng không trả đũa, bị mắng cũng không cãi lại. Ấy thế mà hẹn hò được hai tháng, Giang Nhứ thẳng thắn say goodbye.
Cố Khinh Chu: “Tại sao?”
Giang Nhứ: “Vì cậu nghèo.”
Thế nhưng cuộc đời vốn là một bể máu chó.
Máu chó là gì? Máu chó chính là sau khi chia tay gặp lại trên đường, nó cưỡi BMW i8, còn mày chổng mông đạp xe hai bánh.
Giang Nhứ: “Ối giời ôi cái đầu gối tôi! Ối giời ôi cái xương ống chân tôi! Ối giời ôi hôm nay không nôn ra mười vạn tám ngàn cho ông thì đừng hòng đi đâu hết!”
Cửa sổ xe chậm rãi hạ xuống, lộ ra gương mặt người cũ quen thuộc vô cùng. Đối phương tháo kính râm, nhìn mấy lượt từ trên xuống dưới, vui vẻ đánh giá Giang Nhứ nằm giả chết trên đường.
Cố Khinh Chu miệng lưỡi như tẩm độc: “Giang Nhứ, không có tôi một cái, bây giờ thành thảm hại như thế sao?”
Giang Nhứ: “…”
Được lắm, thì ra năm ấy mình đã xuất sắc bỏ qua một tên phú nhị đại giả vờ khiêm tốn.
Tránh mìn: Không hoan nghênh các loại công khống thụ khống blah blah, đây là một câu chuyện đơn giản không cua gấp bẻ lái loằng ngoằng, tôi thoải mái viết, các bạn thoải mái đọc, vui vẻ là được, không mong xuyên tạc.
Du thủ du thực công x Ác miệng ngạo kiều thụ
Nhân vật chính: Giang Nhứ┃ Vai phụ: Cố Khinh Chu
CHỦ ĐỀ
Thuở niên thiếu, họ gục ngã trước thực tại khắc nghiệt, cô độc phấn đấu giữa phố thị mênh mông, những mong tìm kiếm một chốn an cư lạc nghiệp. Qua bao năm thăng trầm, vòng đi vòng lại cuối cùng lại trùng phùng. Rồi đây họ sẽ một lần nữa nhặt lên lòng quả cảm đơn độc năm ấy, để sánh vai nhau giữa mọi miền chông gai. Dẫu gặp núi đèo hiểm trở, họ tất sẽ phá núi mở đường. Dù cho đến ngày mái đầu bạc trắng, vẫn mãi còn đó khí phách thiếu niên thuở nào.