Giới thiệu
Tên: Nhật Ký Sinh Tồn Chốn Hoàng Cung
Hán Việt: Cung đình sinh tồn kỷ sự (宫廷生存纪事)
Tác giả: Thiếp Tại Sơn Dương (妾在山阳)
Editor: Lam Vũ, Bun, Jun, A Anh, Vô Dao, Tiếu Thanh.
Beta: Lam Vũ
Tình trạng bản gốc + Edit: 75 chương + 1 phiên ngoại. Đã hoàn
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hệ thống, Niên hạ, Xuyên thư, Chủ thụ, Cung đình hầu tước, 1v1, Điên cuồng mỹ nhân công X tạc mao* tiểu thái dương thụ.
(*) tạc mao: Bị chọc là xù lông lên ớ =))))
Văn án:
Hạ Thanh sau khi chết bị cưỡng chế xuyên vào trong một quyển sách, trở thành một mảnh tàn hồn bên cạnh một tên bạo chúa. Hệ thống nói với hắn chỉ cần hắn có thể chiếm được thân xác của tên bạo chúa kia sau đó lần lượt làm xong nội dung cốt truyện thì sẽ có thể sống lại trở về thế giới cũ.
Hạ Thanh nhìn tân đế Sở Quốc bạo ngược tàn nhẫn, nắng mưa thất thường, trợn mắt than khổ: “Sống lại cái đầu ngươi! Ngươi không biết kiếp trước ta là đỗ nghèo khỉ hay sao? Sống lại làm cái qq gì? Cút, đừng ở đây vướng chân gia đi đầu thai.”
Hệ thống co rúm lại một chút, không còn cách nào khác là nhắm mắt dụ dỗ: “… Kí chủ, nếu không thì để ta bật mí cho ngài biết kết thúc cốt truyện ha? Có thể ngài sẽ thay đổi chủ ý thì sao?”
Hạ Thanh nhấc tay túm lấy nó, lắc như sóc lọ: “Không nghe, ngậm miệng ngay, mau đưa ta trở về!”
Nhưng mà hệ thống cũng không ngậm miệng, không ngừng lượn lờ trước mắt hắn, nói nhanh như đạn bắn, miêu tả lại một nồi drama cẩu huyết về nội dung quyển sách mà Hạ Thanh xuyên vào.
Trong sách, tên bạo quân này đầu tiên là tìm đường chết, về sau thì bị conditinhyeu quật cho tơi bời hoa lá, tiến hóa vô cùng tốt, mọc thêm cái đuôi là thành chó. Sau đó yêu mà không có được, bị nhận vật chính ngược tâm ngược thân mà toi đời.
Hệ thống lụm nhặt từng câu từng chữ, cẩn thận từng li từng tí một: “Ngài không muốn biết kết truyện sao?”
Đờ eo đeo sắc đéo.
Hạ Thanh bịt miệng nó lại: “Không muốn!”
“Nhưng mà trẫm muốn.” Một tiếng cười khẽ bên kia bàn truyền đến.
Hạ Thanh và hệ thống đồng thời ngẩng đầu lên.
Bạo quân ngồi ở bên kia thư án, đối diện với Hạ Thanh, thiếu niên tuấn mỹ như hoa như ngọc. Y đặt quyển sách xuống, híp mắt nhìn qua, tóc đen như gấm, chớp mắt cười rất vô số tội: “Hai ngươi tiếp tục đi, để cho nó nói.”
Hạ Thanh: “…” Wtf???? Y có mắt âm dương nhìn thấy ma quỷ đấy à???
*
Bởi vì một số nguyên nhân một lời khó nói hết, hai người đã bắt tay ký một hiệp định hòa bình.
# Q: Hai hồn một thể với bạo quân là trải nghiệm thế nào? Phê lòi không?#
# A: Phê. Đây hoàn toàn là nhật ký tìm đường chết (gạch bỏ) sinh tồn trong hoàng cung đấy.#
*
Lâu Quan Tuyết tính cách bạc tình, là phản diện trời sinh. Trong đầu y chỉ có thâm thù đại hận thấu xương, chôn sâu vào máu thịt, chẳng khác gì ác quỷ đội lốt người.
Ban đầu lúc mới gặp tàn hồn đến từ thế giới khác kia, tâm tư ác độc vô tình của y chỉ muốn lợi dụng kẻ này.
Lại không thể ngờ rằng ma xui quỷ khiến thế nào, lại để kẻ đó nhìn thấy toàn bộ con người thật của mình trong quá khứ—— là thời điểm y xấu xí chật vật nhất, phần con người hèn nhát nhịn nhục. Thế nhưng hắn cũng không hề ghét bỏ, nguyện ý trầm luân vào vũng bùn máu tanh tưởi bẩn thỉu, cứu y ra khỏi vực sâu.
Lâu Quan Tuyết từng nghĩ sẽ giết hắn.
Nhưng khi Phù Đồ tháp sập xuống, giao nhân hóa yêu, bóng tối phủ khắp nhân gian, người kia buông kiếm, hồn phi phách tán.
Y quỳ gối trước trận pháp, hai mắt đỏ sậm. Ba ngàn sợi tóc đen nhuộm một màu trắng xóa, một đêm nhập ma.
Linh Vi hoa nở khắp cùng trời cuối đất, từ trời cao tới đáy biển sâu, chỉ để tìm kiếm một người.
______Lời tác giả______
1, 19 năm quay lại lấp hố cũ, không dài, luyện viết văn, tui có dàn ý hẳn hoi [đánh dấu trọng điểm] 20 vạn chữ, nói điêu làm chóa.
2, Thật ra tui rất muốn viết điên cuồng giết người như ngóe công OwO thế nhưng đoạn đầu đừng vội đánh giá công thụ nha. Nhân vật tui viết không có người nào tội ác tày trời không thể dung thứ. Tin tui điiiii QwQ Thuộc tính của công quân tui thích lắm lắm nuôn! Với cả tiểu thụ hồn phi phách tán không phải công quân làm hại đâu nha, chủ yếu là để lấy lại thân thể thật sự của mẻ thôi (Cảm giác spoil cốt truyện thế nào cũng bị ném đá ahuhu)! Trên thực tế tuyến tình cảm không ngược miếng nào nuôn~
3, Dàn ý “Mỗi ngày nhìn mình là đang nhìn chúng sinh” xuất phát từ điện ảnh《 một thế hệ tông sư 》
4, 1×1, rất ngọt!
Tag: Niên hạ, cung đình hầu tước, từ đầu đến cuối là sủng ngọt! (Edit Vũ: Tuôi tin má tuôi đi đầu xuống đất)
Nhân vật chính: Hạ Thanh, Lâu Quan Tuyết.
Một câu giới thiệu tóm tắt cả bộ truyện: Điểm đến là ngươi. Nơi đi cũng là ngươi.