Giới thiệu
► Tên gốc: Nữ thần thám pháp y thiên tài
► Tác giả: Thiên Định Phong Lưu
► Thể loại: Ngôn tình hiện đại, trinh thám, nam chính kiêu ngạo, nữ chính cơ trí.
► Độ dài: 4 quyển, 207 chương + 5 ngoại truyện
► Edit: Liệt Hỏa Các
► Beta: Queenie_SK
► Poster: Vi Vi aka Mạc Y Phi
Lúc Tần Khanh gõ hai từ ‘Trung Khuyển’ vào thanh tìm kiếm của trang Baidu. Bấm nút Enter.
Bách Khoa Toàn Thư Baidu đã đưa ra kết quả sau: nhẹ nhàng, khoan dung, không vượt giới hạn, không sợ cô đơn, ngoan ngoãn vâng lời, học rộng tài cao, có chủ kiến, có tài năng.
Tần Khanh lập tức tắt trang web, nghĩ trong đầu: có loại người như vậy trên thế gian sao?
Vừa mâu thuẫn lại vừa hoàn mỹ.
Cô không hề biết rằng sẽ có một ngày cô lại được gặp một người như vậy.
-~-~-~-~-
Lần đầu gặp mặt, anh ấy sẽ ôm hai tay, hất cằm ra điệu bộ kiêu ngạo mà nói với cô: “Tiêu chuẩn chọn bạn gái của tôi rất cao. Xin vui lòng đừng nhìn chằm chằm tôi quá ba giây.”
Lúc dùng cơm, anh ấy tỏ ra ga lăng kéo ghế cho bạn, gắp cho bạn miếng thịt, sau đó ưu nhã mở miệng hỏi: “Thích ăn loại thịt nào? Là vụn thịt thi thể đã rữa nát?”
Lúc ốm đau: gương mặt anh tuấn nhăn nhó, tức giận ngồi bên cạnh bạn khi bạn đang truyền dịch: “Không phải đã báo trước cho em rồi sao? … Đấy em coi đi, có phải rất cảm động không?”
-.- -.- -.- -.- -.-
Trên thế giới này, những người biết Tiêu Tự Trần đều tôn anh ấy là đại thần.
Nhưng chỉ có Tần Khanh, qua tìm tòi phân tích kỹ càng mới biết được anh thực chất chính là một ‘Kiêu ngạo trung khuyển hoàn mỹ’
-.- -.- -.- -.- -.-
Nhật ký theo đuổi vợ của Tiêu Đại thần:
Tiêu Đại thần: “Cung nhị! Theo đuổi con gái là sao?”
Cung Trầm: “Tiêu Đai thần, hôm nay mặt trời mọc hướng Đông!”
Tiêu Đại thần: “Đừng lảm nhảm, hỏi cậu vài câu!”
Cung Trầm: “Không dám, không dám!”
Tiêu Đại thần: “Theo đuổi như thế nào?”
Cung Trầm muốn phun nước miếng: “Thì … mời ăn cơm, quan tâm chăm sóc, câu dẫn …”
Tiêu Đại thần cầm cây bút khua khua mấy nét: “Chỉ đơn giản vậy thôi sao?”
Trong đầu Cung Trầm xuất hiện hình ảnh Tiêu Đại thần ‘đóng khố’ đi dụ dỗ con gái nhà lành, lắc lắc đầu: “Thật ra mỗi ngày cậu chỉ cần phát một ‘dự báo’ là được.”
Tiêu Đại thần đang suy nghĩ đến hai chữ câu dẫn: “Cậu chắc chứ?”
Cung Trầm cười sằng sặc: “Điều chúng ta nên chú trọng chính là cảm động, con gái rất dễ xúc động, khi rung động tất nhiên sẽ yêu cậu thôi.”
Sau đó, trong lúc đang viết báo cáo nghiệm thi, Tần Khanh mỗi ngày đều nhận được tin nhắn như sau:
“Hôm nay trời mưa nhỏ đến mưa vừa, nhiệt độ từ 24-31 độ, gió Nam mạnh cấp 3, tia tử ngoại đạt mức 9, cường độ mạnh.”
Nhắc nhở: Ra ngoài nhớ mang theo dù.
Theo Đài khí tượng Kỳ Thị ngày xx tháng xx năm xx, Tiêu Tự Trần tự tay nhắn tin.
Tần Khanh xem xong: …
-.-.-.-.-.-.-.-
Nhật ký giết cá của Tiêu Đại thần:
Tần Khanh: “Thưa ông Tiêu, ông phải thay nước hồ cá, cá bên trong sắp chết rồi.”
Tiêu Tự Trần: “Vì sao?”
Tần Khanh vẫn chưa hiểu.
Tiêu Tự Trần: “Tại sao phải thay nước?”
Tần Khanh nghi ngờ: “Không thay nước cá sẽ chết.”
Tiêu Tự Trần hất cằm: “Em sống ở địa cầu này bao nhiêu năm nay, cũng đâu thấy em thay qua địa cầu mới mới sống được.”
Tần Khanh nheo mắt.
Đây gọi là nuôi cá sao? Là giết cá thì có.
Chẳng hiểu tại sao cô lại đồng ý làm phụ tá cho anh?
Hình như anh không cho cô quyền được phép cự tuyệt …