Giới thiệu
Thể loại: Cổ đại, HE
Số chương: 301c
Editor: Amber
Văn án
Một sớm trời lật, lá ngọc cành vàng biến thành dư nghiệt của tiền triều. Thẩm Châu Hi chạy ra khỏi hoàng cung lại không nghĩ tới tương lai người giúp nàng ngẩng đầu ưỡn ngực trở về nơi này không phải vị hôn phu bụng đầy châu ngọc, hào hoa phong nhã của nàng mà là một kẻ chân đất thô lỗ, táo bạo, không văn hóa, không học vấn.
Lúc mới gặp nàng ghét bỏ nhà hắn nghèo, học thức mỏng nhưng da mặt dày, dám nằm mơ ăn thịt thiên nga. Để sinh tồn trong cảnh binh hoang mã loạn nên nàng đành ỡm ờ đồng ý kết nhóm cùng sống với Lý Vụ, chỉ cần hắn đáp ứng được ba điều kiện:
Một là kiếm tiền nuôi gia đình
Hai là biết chữ và biết đọc sách
Ba là phản Liêu phục Yến
Thẩm Châu Hi tính toán cực kỳ rõ ràng trong lòng: Chỉ cần anh trai hoặc vị hôn phu của nàng có thể Đông Sơn tái khởi là nàng sẽ dễ dàng đánh cái tên Lý Vụ kia đầu nở hoa.
Sau đó ——
Hắn kiếm tiền, biết chữ, phản Liêu lên ngôi rồi đánh anh trai và vị hôn phu của nàng máu chó đầy đầu.
Thẩm Châu Hi: ???
Lý Vụ: Cho các ngươi lừa nữ nhân của lão tử nè, còn dám khuyến khích nàng bỏ nhà đi nè.
***
Sau ngày tân đế đăng cơ, Hoàng Hậu ở Tiêu Phòng Điện khóc lóc nói với bạn thân: “Ta chỉ muốn gả cho một vị phò mã mỹ mạo như Phan An, tri thư đạt lễ, xuất thân cao quý, bụng đầy tài hoa, tốt nhất là có thể bảy bước thành thơ như Tào Thực thì có gì sai? Đương nhiên không sai!”
Tân đế trốn ở ngoài cửa nghe thấy thế thì rất là khó chịu: Lúc lão tử ngâm thơ sao nàng lại giả vờ không nghe thấy hử?
Tân đế phất tay áo bỏ đi. Màn đêm buông xuống, mưa thu lất phất, tân đế ở Ngự Thư Phòng múa bút viết một bài thơ tuyệt tác:
《 Mưa đêm gửi gió bắc 》
Ông trời rớt nước mắt,
Cười trẫm sao chật vật.
Tên khốn Tào Thực nào
Trẫm muốn chém đầu hắn.