Giới thiệu
Tên truyện: Sơn Hà Chẩm|山河枕
Tên cũ: Trưởng Tẩu Vi Thê|长嫂为妻
Tác giả: Mặc Thư Bạch|墨书白
Editor: Zens Zens
Số chương: 164 chương + 8 phiên ngoại
Edit phiên ngoại: xiaoloutt
Thể loại: Trọng sinh, trong ngọt có đắng, khúc đầu hơi ngược
Nhân vật chính: Vệ Uẩn, Sở Du
VĂN ÁN
[Phiên bản Vệ Uẩn]
Năm ấy Vệ Uẩn mười bốn tuổi, trai tráng toàn gia tử chiến sa trường, cửa nát nhà tan.
Thời gian đó chỉ có mẫu thân và tân tẩu tử giúp chàng chống đỡ Vệ gia.
Mẫu thân nói tân tẩu tử số khổ, vừa mới bái đường đã không có trượng phu. Nếu sau này chàng thành đạt, nhất định phải thay tẩu tử tìm một mối hôn nhân tốt.
Lúc đó chàng đã nói: Được.
Năm ấy Vệ Uẩn hai mươi tuổi.
Lễ bộ Thượng Thư – Cố Sở Sinh, đến tận nhà cầu hôn Sở Du.
Vệ Uẩn xách đao tới đại môn Cố gia.
Chàng nói đã vào cửa Vệ gia, cả đời là người của Vệ gia.
Cố Sở Sinh bật ra tiếng cười trào phúng: ca ca cậu đã chết rồi, vậy nàng là người của ai?
Vệ Uẩn siết chặt đao, gằn từng tiếng đáp: Là người của Vệ Uẩn ta.
[Phiên bản Sở Du]
Kiếp trước, Sở Du vì Cố Sở Sinh mà chết.
Đào trốn khỏi hôn nhân ngự ban, vượt ngàn dặm đường.
Đến cuối cùng mắc bệnh chết tha hương.
Trọng sinh trở về năm mười lăm tuổi, Sở Du đang trên đường đào hôn. Nàng dứt khoát quay đầu gả vào đại môn Vệ gia.
Nàng biết cả nhà Vệ gia đều sẽ tử chiến, chỉ còn lại mình Vệ Uẩn mười bốn tuổi, đơn độc chống đỡ cao môn (*).
(*) Cao môn: nhà cao cửa rộng
Nàng cũng biết Vệ Uẩn sẽ gánh vác Vệ gia, tương lai trở thành Trấn Bắc Vương khuynh đảo triều chính, nói một không hai.
Cho nên nàng muốn,
Sát cánh cùng Vệ Uẩn trong quãng thời gian khổ ải.
Sau đó trở thành Đại phu nhân Vệ gia, nói một không hai.
Không thể ngờ, cuối cùng nàng thật sự trở thành “Đại phu nhân” Vệ gia, nói một không hai.
P/S:
- Văn án đã giản lược, tình tiết không đầy đủ. Nữ chính có ý cứu Vệ gia, không phải muốn nhặt của hời.
- Hướng đi truyện này không phải theo hướng hạnh phúc mỹ mãn, ngọt văn sau khi trọng sinh. Phong cách tác giả nhất quán, trong ngọt có đắng.