Giới thiệu
Nàng, Dạ Nhược Ly, thiên tài ngàn năm có một của Thiên Tinh Đế quốc, ngoài ý muốn rơi xuống, sau đó xuyên về ngàn năm trước, trở thành Nhị tiểu thư không được sủng trong phủ Tướng quân.
Nàng, Vân Vãn Ca, vốn nhận được muôn vàn sủng ái. Một ngày kia, ngoại công thất thế, tiểu di của nàng là hoàng hậu bị phế, mất đi tất cả che chở, nàng không còn là hòn ngọc quý trên tay tướng phủ.
Khi nàng đã trở thành nàng, mang đến vô số phong ba bão táp.
Người gọi là phụ thân kia vì lợi ích mà bán mẫu thân của nàng làm tiểu thiếp cho người khác, nàng không hề do dự đưa mẫu thân và nha hoàn trung thành thoát khỏi phủ tướng quân.
Mười năm sau, khi trở về tiếng tăm của nàng đã vang danh khắp thiên hạ, cùng với sản nghiệp mà ngay cả hoàng đế cũng sợ hãi.
Cho nên, một lần nữa đối mặt với thân nhân khoé môi nàng gương lên, đôi lông mày toát lên vẻ cuồng ngạo không bị trói buộc: “Ta từng nói nếu như ta không chết, sớm muộn gì cũng có ngày ta muốn các ngươi vùi thây, bây giờ ta trở về báo thù, các ngươi đã chuẩn bị xong chưa?”
Ngày đó, nàng trên cao nhìn xuống toàn bộ sự hối hận hiện lên trên mặt mọi người: “Không phải lúc trước các ngươi vì một viên đan dược mà bán mẫu thân ta sao? Thật xin lỗi, cái loại đan dược rác rưởi này ta tuỳ tiện luyện cũng được một đống.”
Ngày đó, nàng nhìn qua người được gọi là thiên tài, trên mặt đầy vẻ trào phúng: “Thiên tài? Ở trước mặt ta, thiên tài chẳng qua chỉ hơn phế vật một chút mà thôi.”
Ngày đó, nàng ngạo nghễ đứng trên đại hội: “Tứ đại gia tộc về huyền lực? Nếu hôm nay ta thắng các ngươi, các ngươi nhất định phải nghe theo lệnh của ta, hoàn toàn phục tùng ta.”
Ngày đó, nàng nhìn mỹ nhân trước mặt cười nhẹ nhàng: “Nếu ngươi muốn vào vương phủ cũng không phải là không được, chỉ là…”
Lời chưa nói xong, một đạo cuồng phong nổi lên, nam tử tuấn mỹ yêu nghiệt ôm eo nàng thật chặt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Nữ nhân, vương phủ của bổn vương chỉ cần mình nàng là đủ, những người khác đến một ta giết một, đến hai ta giết hai, bọn họ không sợ chết có thể thử xem.”
Nàng nhún vai bất lực, trên mặt tràn đầy ý cười tựa vào người nam nhân: “Ngươi đã nhìn thấy? Cho dù ta đồng ý, vương gia nhà ta cũng không cho phép.”