Giới thiệu
Tác giả: Hắc Khiết Minh
Convert: meocnlunar
Edit: Lilylys
Beta: ZzPeanutz
Ngày đào hố: 26/04/2020
CP: Đồ Hoan x Jack
Đây là phần 2 của hệ liệt Công ty điều tra Hồng Nhãn Ý Ngoại.
Edit: Lys_Lys
Beta: ZzPeanutzZ
Văn án:
Sáng.
Ánh sáng mạnh mẽ của ngọn đèn không tiếng động bừng sáng chiếu thẳng vào mắt cô làm thế giới biến thành một mảnh trắng xóa.
Trong nháy mắt, cô còn tưởng rằng mình đang ở trên sân khấu, nghe được vô số tiếng vỗ tay nhưng giây tiếp theo một cánh tay túm chặt tóc cô dùng sức kéo ra sau, buộc cô ngữa đầu lên. Cô tưởng là…
Da đầu mình bị lột ra luôn rồi, đau đến hít một ngụm khí lạnh, không khí tiếng vào phổi xông lên đầu cô mới phát hiện tiếng vỗ tay vừa rồi là ảo giác.
Cô chớp mắt nhìn ngọn đèn hít thở từng ngụm từng ngụm, nước lạnh như băng trên gương mặt sắp tê liệt và tóc dài ướt đẫm chảy xuống, tiến vào cổ áo thấm ướt lưng cô, cả người cô run bắn lên.
Trái tim gần như sắp nổ tung đập thật mạnh, vận chuyển máu khiến thần kinh sắp tê liệt mà ngất đi tỉnh táo lại, cảm giác lạnh lẽo và đau đớn đồng thời ập đến, từng trận xuyên vào thân thể cô.
“Không thỏa mái, đúng không? Vừa lạnh…Vừa đói…Vừa đau…”
Âm thanh tán thưởng trầm thấp vang lên bên tai, hơi thở ấm áp phất qua màng nhĩ sắp đông cứng, tiến vào não.
“Lượng hô hấp(*) của cô rất tốt, chắc là có luyện qua nhỉ?” Người đàn ông cười, nói: “Nhưng cô còn có thể chống đỡ bao lâu? 10 phút, 20 phút? Kỹ lục Thế Giới là bao lâu? Có vượt qua 20 phút không? Cô cảm thấy cô có thể phá kỹ lục Thế Giới sao?”
(*) Lượng hô hấp: Chỉ sức chịu đựng của con người khi nín thở dưới nước.
Cô đương nhiên không thể, có điều cô không cần nói người đàn ông này cũng biết rõ.
Hắn kéo khóe miệng, “Cô có biết vì sao tôi lại bỏ đá vào thùng nước này không?”
Cô biết, nhưng cô vẫn duy trì trầm mặc, đối phương đang cố làm cô sợ.
“Khi nhiệt độ cơ thể người thấp hơn 35o, sẽ mất đi độ ấm, tim của cô sẽ đập nhanh hơn, huyết áp tăng cao, thậm chí là mất ý thức, mất khả năng hoạt động, nói chuyện, đây là mất nhiệt độ nhẹ.”
Cô chuyên tâm để chính mình hô hấp, một bên run run, một bên hấp thu càng nhiều dưỡng khí.
Lời nói của hắn mang theo ý cười, chậm rãi nói: “Nếu còn tiếp tục, nhiệt độ cơ thể cô sẽ hạ xuống 30 đến 34o lúc này cơ bắp của cô sẽ bắt đầu cứng lại, tim vốn đập nhanh ngược lại sẽ trở nên chậm, rất chậm rất chậm, phổi của cô không thể hoàn toàn mở rộng, cô bắt đầu thiếu dưỡng khí, đồng tử sẽ phóng đại còn có thể xuất hiện ảo giác. Nha, bấy giờ cô sẽ run không ngừng, bởi vì cơ chế tự bảo vệ của cơ thể đã bị tổn thương.”
Cô không để chính mình nghe hắn nói, nhưng mà việc này chẳng dễ dàng.
Chết tiệt, cô rõ ràng đã chịu đựng tới cực hạn!
Mà người đàn ông kia vẫn như cũ không chịu buông tha cô, hắn mạnh mẽ nhấn đầu cô vào thùng nước đá.
Cô không muốn giãy giụa, vô dụng, hai tay cô bị trói sau lưng, người đàn ông này khí lực quá lớn, cô không có khả năng tránh thoát mà giãy giụa sẽ tiêu hao dưỡng khí, cô biết rõ, an tĩnh chờ đợi mới là thượng sách.
Nhưng nước rất lạnh, cả người cô bị đông cứng không ngừng run lên.
Lần này hắn không tra tấn cô lâu, cô còn chưa mất đi ý thức hắn đã kéo cô lên, nhưng cô biết rõ hắn chẳng phải do lương tâm đại phát hoặc là thương hoa tiếc ngọc, hắn chính là muốn làm cô sợ hãi, để cô nhấm nháp nổi sợ.
Quả nhiên hắn lại tiến đến, tiếp tục dùng âm thanh tà ác đe dọa cô đang há miệng thở dốc.
“Sau đó, nhiệt độ cơ thể của cô giảm xuống dưới 30o, cô sẽ hô hấp khó khăn hoặc là ngừng thở, cơ bắp vì thiếu dưỡng khí mà tạo thành tiêu cơ vân(*), máu sẽ không thể đông lại, tim sẽ xuất hiện vấn đề, tâm thất tim bị chấn động không thể truyền máu, tim ngừng đập, bang bang —”
(*)Tiêu cơ vân (TCV) là một hội chứng trong đó các tế bào cơ vân bị tổn thương và huỷ hoại dẫn đến giải phóng một loạt các chất trong tế bào cơ vào máu: kali, acid uric, myoglobin, acid lactic, các enzyme: CPK, AST, ALT… dẫn đến rối loạn nước điện giải, toan chuyển hóa, sốc, tăng kali máu, hội chứng khoang, ngoài ra myoglobin còn làm tắc ống thận gây suy thận cấp.
Hắn không ngừng đe dọa cô.
Mà chết tiệt, con mẹ nó hữu dụng.
Mỗi tế bào toàn thân cô đều cảm thấy sợ hãi, cô không muốn chết, đương nhiên không muốn, tim cô đã bắt đầu đập chậm hơn, không còn giống như chạy một trăm mét nữa.
“Đương nhiên, khi cô không chịu được nữa, cô sẽ mở miệng, mặc dù lý trí của cô điên cuồng kêu gào rằng cô đang ở trong nước, cô vẫn sẽ mở miệng muốn hô hấp, lúc này, nước lạnh sẽ tiếng vào phổi làm bỏng phổi của cô, cảm giác rât giống như bị phỏng, cô có biết tổn thương do giá rét và do phỏng thật ra rất giống nhau không? Thần kinh của chúng ta có khi không nhận dạng được hai loại cảm giác này, rất kỳ diệu không phải sao?”
Nam nhân cười lạnh hỏi, sau đó hắn ấn cô vào nước đá.
Cô không thể không chế nước mắt đang trào ra, mẹ nó thống khổ chết tiệt, cô thậm chí sắp không cảm nhận được thân thể mình đang run.
Không biết qua bao lâu hắn lại lôi cô ra từ trong nước, nước lạnh như băng từ trên mặt chảy xuống, quần áo vốn ẩm ướt trên người càng ướt lạnh hơn, cướp đi càng nhiều nhiệt độ cơ thể cô. Điều khiến cô thấy may mắn là nước đá tra tấn cô che đi sự yếu đuối trong mắt, mắt mắt xen lẫn nước đá chảy xuống.
Nhưng hắn rất rõ ràng cô có bao nhiêu thống khổ.
“Cô biết đấy, cô có thể không cần chịu giày vò này, chỉ cô nói ra, nói cho tôi biết hắn ở đâu, nói cho tôi làm thế nào liên lạc với hắn là cô có thể được giải thoát, một chén canh nóng, bánh mì phết bơ, một tấm chăn ấm áp.”
Cô đã lâu chưa được ăn gì, cô mơ hồ ngửi được mùi vị của canh, cảm nhận được bơ hòa tan trong miệng, làm ấm dạ dày và tim phổi.
“Có lẽ, tôi còn có thể để cô tắm nước ấm.”
Đối với cô vào giờ khắc này mà nói, những điều đó nghe qua giống như được lên thiên đường.
Cô khát vọng không thôi, vì thống khổ mà gần như không thể suy xét, nước mắt lại tràng khỏi khóe mắt.
Mấy ngày qua cô đã đưa ra rất nhiều lựa chọn, cô chưa bao giờ cảm thấy mình đã chọn sai, nhưng có lẽ cô đã sai rồi, tin sai người…
“Cô vì sao lại bảo vệ hắn? Dù sao cô rơi vào tình cảnh này chính vì hắn lừa gạt cô. Hắn lừa cô, giống như hắn lừa tôi, hắn là kẻ lừa đảo, cô rất rõ ràng.”
Đúng vậy, hắn là tên lừa đảo, hắn lừa cô.
Như là phát hiện ra cô yếu lòng, hiểu rõ suy nghĩ của cô tiếng nói ôn nhu của người đàn ông lại vang lên, “Thân ái, hiện tại cô muốn nói chưa?”
Răng của cô vì lạnh mà đau đớn, cô nhìn không rõ nam nhân trước mặt, ánh sáng quá gần làm mờ đi mọi thứ. Cô biết lúc này môi của cô nhất định vì lạnh và thiếu dưỡng khí mà trở nên thâm tím trắng bệch, cô run run hé miệng.
“Anh…”
Giây đó, người đàn ông khép miệng lại, cô nhận thấy được tâm tình chờ mong của hắn, hắn dựa vào cô càng gần, muốn nghe rõ lời cô nói.
Cô thử lần thứ hai, từ trong đôi môi lạnh lẽo phun ra một câu.
“Miệng của anh thật thối—” (Thiệt chứ, thứ gì xéo xắc hà)
Cô làm hắn tức giận, cô biết, cô bật cười.
Cô nghe thấy tiếng cười của mình, không nghĩ tới giờ phút này mà cô còn cười được, chính vì thế càng thêm vui vẻ, cô giống như mấy kẻ không có đầu óc khanh khách cười.
Hắn sẽ không để cô sống tốt, cô biết quá rõ, nhưng cảm giác này thật con mẹ thích.
Giây tiếp theo, tên khốn khiếp kia dùm sức nhấn đầu cô vào nước đá, cô nhanh chóng ngậm miệng nhưng vẫn uống hết một ngụm nước lạnh thấu.
Lần này hắn không lôi cô lên.
Cô làm sao lại rơi vào tình huống này chứ?
Cô hẳn là không nên tin tưởng người đàn ông kia…Thực sự không nên…
Hắn gạt cô, giống như mọi người đều nói, nhưng khi cô hôn mê cô chỉ nhớ rõ hắn khẩn cầu, nhớ cặp mắt đen tỏa sáng của hắn.
‘Tin tưởng anh.’
Hắn nói.
Cái hôn của hắn làm tim cô đập nhanh hơn, không thể suy xét, cô gần như có thể ngửi được mùi hương của hắn, cảm giác được miệng lưỡi của hắn, nhưng trong hiện thực chỉ có nước lạnh băng vây quanh cô, làm cô tê liệt.
‘Tin tưởng anh…’
Ý thức của cô bắt đầu tan rã, dưỡng khí trong cơ thể hao tổn đến cực độ.
Nước lạnh băng không biết khi nào tiến vào miệng bị cô hít vào trong phổi, đau quá, thực sự rất đau, giống như bị lửa thiêu vậy, giống như lời tên khốn kia nói, cô không có khả năng để suy xét.
Cô hẳn là không nên tin hắn, nhưng cô rất ngoan cố…
Tung thính mới. Cầu bình chọn a!!! Tiếp động lực cho editor với beta đi m.n ơi ~ m.n ơi ~