Giới thiệu
Tác giả: Mập không ăn gừng
Edit: Achlys
Số chương: 82 chương + 17 phiên ngoại
Đơn trọng sinh/vườn trường ngọt văn/thường ngày/song hướng chữa khỏi
Văn án:
Năm hai mươi tám tuổi, Trầm Dũ vì một tai nạn giao thông mà trở thành người thực vật.
Tất cả mọi người đều bỏ rơi cậu, riêng chỉ có Hoắc Duệ ngồi xe lăn là đối thủ cậu vẫn luôn chán ghét, như phát điên hết lần này đến lần khác kể lại cho cậu những chuyện đã qua.
Lúc này Trầm Dũ mới biết, chân của Hoắc Duệ bị mất là vì mình, tất cả những gì Hoắc Duệ làm cũng đều vì mình.
Mình là mối tình đầu của Hoắc Duệ, là người hắn cầu mà không được, là người hắn cẩn thận giữ gìn ở trong lòng.
Tỉnh lại lần nữa, Trầm Dũ trở lại tuổi mười bảy, Hoắc Duệ mười bảy tuổi lạnh lùng đẩy cậu nói: “Tránh ra.”
Trầm Dũ: …
To gan nhỉ?
Trường Văn Lễ 1 tồn tại một “Thần thoại”, là Hoắc Duệ lớp 1 khoa tự nhiên, là cái đinh trong mắt các giáo viên.
Gia cảnh ưu việt, đại ca, trốn học đánh nhau, hằng năm hết lần này đến lần khác chiếm ngôi vị số một toàn trường.
Bỗng nhiên, một ngày nọ, có một học sinh chuyển đến lớp tự nhiên 1.
Nghe đâu học sinh mới ngày đầu tiên chuyển đến đã chặn Thần thoại Hoắc Duệ ở WC.
Trầm Dũ cong môi, khoé mắt đỏ lên nhìn hắn: “Tôi muốn làm bạn cùng bàn với cậu.”
Vào thời điểm người ở đó cho rằng Hoắc Duệ sẽ đánh cho học sinh mới một trận thừa sống thiếu chết, Hoắc Duệ tâm tình rất kém hừ lạnh một cái, không từ chối những cũng không đồng ý.
Ngày hôm đó, Hoắc Duệ thêm một bạn cùng bàn.
Bạn ngồi cùng bàn kia quản trời quản đất, cũng sắp leo lên đầu “Thần thoại” làm tổ.
Lũ anh em của Hoắc Duệ không nhìn nổi, cuối cùng không nhịn được đề nghị đập cho người kia một trận.
Hoắc Duệ đang chép bài ôn tập ngón tay giật giật, nâng mí mắt lên: “Sao? Vợ tao quản nghiêm, chúng mày có ý kiến gì?”
Lũ anh em: …???
Đơn trọng sinh/vườn trường ngọt văn/thường ngày/song hướng chữa khỏi
Hoắc Duệ công x Trầm Dũ thụ
[Sống lại không có bàn tay vàng, vẫn là người bình thường]Tag: Trọng sinh, ngọt ngào, sân trường
Nhân vật chính: Trầm Dũ; vai phụ: Hoắc Duệ; khác;