Review Hạnh Phúc Nhỏ Của Anh
Tác giả: Đông Bôn Tây Cố
Thể loại: hiện đại, nam bác sĩ nữ luật sư, nhẹ nhàng, HE
Độ dài: 16 chương (chương dài) + 2 ngoại truyện
Tình trạng: đã xuất bản
Review bởi: Mộc
Poster: Mộ
Tải ebook đọc offline tại: https://ebooktruyen.net/ebook/hanh-phuc-nho-cua-anh/
Ngay từ lần đầu tiên Tùng Dung gặp Ôn Thiếu Khanh, cô sinh viên trường luật đã bị thu hút bởi khí chất sạch sẽ, nho nhã, ôn hòa của anh bác sĩ trẻ. Cô đem lòng mến mộ chàng trai ấy, vì thế khi được đàn anh Lâm Thần – cũng là bạn thân của Ôn Thiếu Khanh tỏ tình, Tùng Dung đã từ chối bằng một câu “không thích luật sư chỉ thích bác sĩ”. Day dứt vì phá hoại tình cảm bạn bè của hai người, Tùng Dung đã “bỏ chạy” ra nước ngoài mà không hề hay biết tình cảm của Ôn Thiếu Khanh như thế nào với mình.
“Mừng được gặp khanh, dung nhan xinh tựa hoa đào.
Cho đến mai này, lối nhỏ cũng nồng ý xuân.”
Sau khi về nước, duyên phận khiến Ôn Thiếu Khanh trở thành thầy hướng dẫn của Chung Trinh – em họ Tùng Dung và còn ở đối diện nhà cô. Họ gặp lại nhau và tiếp tục câu chuyện dang dở năm xưa như một thứ định mệnh. Ban đầu, Tùng Dung luôn cố gắng tránh mặt Ôn Thiếu Khanh, không muốn đến gần anh. Nhưng tình cảm đâu phải là thứ có thể trốn tránh, cô vẫn bị anh thu hút như ngày xưa ấy, còn Ôn Thiếu Khanh, từ lâu đã để cô gái nhỏ trở thành mảnh ghép không thể thiếu trong tim mình rồi. Tình cảm của họ như thứ rượu nồng lên men sau bao ngày ấp ủ, như một bài thơ đẹp, đong đầy đáy mắt, trải qua bốn mùa luân chuyển, xuân hạ thu đông, để rồi nở rộ vào mùa xuân hạnh phúc.
“Tháng Một tới em còn chưa xuất hiện
Tháng Hai về em ngủ nhà kế bên
Tháng Ba qua mưa trắng đất trắng trời
Tháng Tư đến hoa tường vi nở rộ
Tháng Năm đẹp như mơ, mình ngồi đối diện, đợi tháng Sáu thong thả đi về
Tháng Sáu về muôn hoa khoe sắc, thơm ngát hương bay
Tháng Bảy vui buồn đan xen, sóng lúa lao xao quyện vào đồng cỏ, trải đến chân trời
Tháng Tám về anh giấu tình không nói
Tháng Tám anh là nước trong chai, em là mây trên trời
Tháng Chín và tháng Mười là đôi mắt, mắt ôm cả biển khơi, em ở trên mặt biển, anh ở dưới làn nước
Tháng Mười Một chưa đến, em nhìn ra cửa sổ thấy tháng Mười Hai ở phía xa xa
Tháng Mười Hai tuyết trắng tung bay, tuyết phủ ngập tràn…” (*)
“Hạnh Phúc Nhỏ Của Anh” là một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng, không có những tình tiết căng thẳng, cũng không nhiều hiểu lầm hay người thứ ba. Đó chỉ là câu chuyện của một anh bác sĩ lừa cô luật sư mạnh mẽ trở về bên mình. Đọc câu chuyện này, mình tin là bạn có thể mỉm cười từ khi bắt đầu đến khi khép lại chương cuối cùng. Và đúng như tên của truyện, bạn cũng sẽ cảm thấy hạnh phúc cho tình yêu của họ.
Ôn Thiếu Khanh là một trong những nam chính mình yêu thích nhất. Anh sinh ra trong một gia đình có truyền thống y học lâu đời, từ nhỏ đã được ngâm trong đống sách đông y, vì vậy thứ khí chất ấy lắng đọng và toát ra từ con người anh luôn bất giác khiến người khác bị thu hút. Trong tình yêu, anh là người đàn ông tinh tế, tỉ mỉ. Tình yêu của anh nhẹ nhàng, không nhiều lời hoa mỹ mà vẫn rung động đến tận trái tim. Ôn Thiếu Khanh khiến cho cô luật sư mạnh mẽ Tùng Dung trở lại thành cô gái nhỏ, háo hức trước mỗi bữa ăn anh nấu, được anh chăm sóc cho cuộc sống hàng ngày. Anh kiên định với lý tưởng, cũng một lòng với tình yêu, không kiêu ngạo, không tự ti, luôn tôn trọng người khác, thực sự là người “chỉ có thể gặp mà không thể cầu” trong lòng mình.
Kể từ khi thốt ra câu “không thích luật sư chỉ thích bác sĩ”, Tùng Dung đã hiểu trong lòng mình chỉ có thể chứa được một bóng hình ấy thôi. Dù là năm xưa hay khi gặp lại, trái tim cô cũng vẫn rung động với chàng trai ấy như thuở ban đầu. Tùng Dung là luật sư, đã quen dùng chứng cứ để suy ra kết quả, chỉ có tình yêu là vốn không cần lý do. Ôn Thiếu Khanh – chàng trai cô đem lòng thương mến từ độ đôi mươi, cô yêu anh lâu đến vậy, cũng cách biệt nhiều năm như thế, chẳng thể ngờ có một ngày, anh sẽ đứng trước mặt hỏi cô, Tùng Dung, anh cưới em được không? Khoảnh khắc ấy, chắc chắn là khoảnh khắc hạnh phúc nhất trong cuộc đời này.
“- Ôn Thiếu Khanh, anh nghĩ cho kĩ nhé, luật Hôn nhân gia đình chỉ bảo vệ tài sản của anh, không bảo vệ tình yêu của anh.
– Tình yêu của anh, anh sẽ tự mình bảo vệ.”
(*) Trích dẫn trong truyện.