Review Lại Thấy 1982
Tác giả: Tầm Hương Tung
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Trọng sinh, Điền văn, HE
Editor: Penallral (Xu)
Độ dài: 122 chính văn + 5PN (đã hoàn)
Review bởi: Peony
Poster: Li@PHC
Tải ebook đọc offline tại: https://ebooktruyen.net/ebook/lai-thay-1982/
Gia đình là nơi để trở về vậy nếu một ngày không còn nữa thì sao? Những người bị bỏ lại phải làm gì?
Diệp Tuệ đã từng mất hết tất cả, cô bất lực chứng kiến anh trai bị xử án, ba chết, hai đứa em rơi vào nghiện ngập, đến cả người chồng yêu thương cô nhất cũng bỏ cô lại một mình nơi trần thế. Mọi người đều lần lượt bỏ Diệp Tuệ mà đi, cô cứ thế gắng gượng như một bóng ma, lay lắt sống đến cuối đời. May thay, một sớm mai tỉnh dậy, cô quay về tuổi mười tám, về với năm 1982 thân yêu, về với vòng tay gia đình.
Diệp Tuệ là minh chứng sống động nhất về những cô gái sống ở chế độ cũ, thời đất nước vẫn chưa dân chủ, thời tư tưởng trọng nam khinh nữ còn nặng, thời việc học chưa được đề cao. Con người ở thời kỳ ấy, cơm còn không đủ ăn thì lấy đâu ra thời gian suy sét về tương lai, thế nên khổ vẫn mãi hoàn khổ. Diệp Tuệ đã sống qua một đời, cô không còn cam lòng chịu trận như vậy nữa, cô lựa chọn vùng lên để thoát khỏi thứ gọi là số phận. Con đường của Diệp Tuệ đi chưa bao giờ là bình yên. Diệp Tuệ khiến mình thật sự khâm phục vì sự gan dạ, dám đổi mới, dám nghĩ dám làm của cô ấy. Ở thời đại bây giờ lập nghiệp vẫn là một chuyện hết sức khó khăn, chứ đừng nói vào năm 1982 khi mà tư tưởng con người còn hạn hẹp, dân trí thấp, sự phân biệt giai cấp và tầng lớp lại càng rõ rệt, đó là chưa kể Diệp Tuệ còn sống trong một gia đình đông con và nghèo nàn.
Vậy mà Diệp Tuệ dám học lại lần nữa để thi cho đậu đại học, dám mạo hiểm theo chân ba mình giữa lúc nạn cướp giật hoành hành khắp nơi chỉ để lấy hàng về khởi nghiệp, trong khi người dân chỗ cô ở còn chưa biết “đại lý bán hàng” là như thế nào. Thậm chí khi đã có được công việc mà bao người ao ước, cô sẵn sàng rời bỏ không chút nuối tiếc để đặt cược vào chính bản thân mình. Sự nỗ lực của cô không chỉ qua vài ba câu chữ mà có thể lột tả hết được. Ngoài đóng vai trụ cột gia đình, Diệp Tuệ còn là một người mẹ, một người chị chăm lo cho các em, định hướng, thông cảm dỗ dành cho sự ngạo mạn non nớt của những đứa trẻ. Cách cô ấy dạy bảo, vỗ về, nói về việc yêu sớm đều hết sức tinh tế khiến mình còn thấy rung động chứ đừng nói là Ngụy Nam.
Dù xuất hiện rất ít trong truyện nhưng Ngụy Nam vẫn để lại ấn tượng mạnh trong mình. Là một cảnh sát lương ba cọc ba đồng, học không cao, còn là độc tôn, sống trong thời còn những tư tưởng phong kiến chi phối nhưng anh chưa hề thể hiện sự gia trưởng với vợ mình. Anh luôn đứng sau, cổ vũ, hết lòng tin tưởng Diệp Tuệ. Cách anh âm thầm bảo vệ, hay ngại ngùng khi tỏ tình khiến mình quắn quéo. Sự mộc mạc nhưng dễ thương ấy chính là cái chất rất riêng, rất đặc biệt của tình yêu thời “ông bà anh”. Chỉ những điểm sáng be bé ấy cũng đủ làm mình thỏa mãn rồi.
“Lại Thấy 1982” không phải là một bộ truyện quá đặc sắc, tràn ngập sự cao trào, nó chỉ đơn giản là một truyện điền văn về cuộc sống gia đình, êm đềm như dòng nước chảy lại khiến mình không dứt ra được. Bộ truyện này khiến mình càng thêm trân trọng gia đình nhiều hơn. Gia đình là nơi trú ngụ của hạnh phúc, là cái nôi thân yêu nuôi dưỡng con người và thứ duy nhất Diệp Tuệ có đó chính là gia đình. Động lực để Diệp Tuệ bắt đầu và tiến thẳng về phía trước chẳng phải đâu xa, nó chỉ đơn giản là mong muốn đem những điều tốt đẹp nhất đến cho người dân của mình. Cuộc hành trình để thay đổi cuộc sống đâu hề dễ dàng, có khi còn phải đánh đổi cả một đời người. Làm sao chúng ta biết được lựa chọn bây giờ của mình là đúng hay sai? Mỗi một bước đi đều chênh vênh và vất vả. Tuổi trẻ mà, có ai là không cố gắng cho tương lai của chính mình nhưng đâu phải ai cũng có được hạnh phúc. Có những người vụt sáng thành ngôi sao cũng có những người mãi chìm nghỉm trong bãi cát. Chúng ta chẳng biết trước được điều gì cả nhưng chẳng lẽ lại dừng cố gắng sao? Nếu vậy thì cả cơ hội để hi vọng cũng không có nữa.
“Không biết chặng đường sau này em sẽ gặp những chuyện khó khăn gì, sẽ thất bại như thế nào nhưng chỉ em cần nhớ ở nhà vẫn còn chị, còn ba mẹ chờ em trở về là đủ rồi.”